Thông tin hữu ích
để bản thân phải tự ti vì những vấn đề của tóc
Clip về tình yêu thời ông bà ngày xưa khiến giới trẻ thời nay xuýt xoa hâm mộ
Mấy ngày hôm nay, có một clip gợi nhắc về “tình yêu tươi xanh như thời ông bà anh” đang được cư dân mạng share mỏi tay, xuýt xoa không ngớt. Nhân dịp này giới trẻ lại có cơ hội bàn về tình yêu và nhìn lại tình yêu của chính mình.
Ông bà ngày trẻ thì yêu nhau, già rồi thì thương nhau
Giới trẻ thực sự bị tình yêu thời ông bà chinh phục.
Ông bà ngày trẻ thì yêu nhau, già rồi thì thương nhau
Còn nhớ lời bài hát Ông bà anh của Lê Thiện Hiếu có đoạn, tình yêu thời ông bà bắt đầu bằng “những dòng thư tay viết vội, những lời ngây ngô đầu môi” và món quà đầu tiên ông mua tặng bà là “1 đoá hoa”. Những điều đó có thể xa lạ với người trẻ, nhưng nếu để ý ông bà mình, chúng ta vẫn sẽ thấy khi hai người đầu bạc răng long, ông bà vẫn dịu dàng, ân cần chăm sóc, giúp đỡ nhau từ việc nhỏ nhất.
Trong clip, bạn có nhận ra, ông thật tinh ý khi đón được ánh mắt bà nhìn xa xăm, cảm nhận được cái thở dài tiếc nuối của bà khi xem tấm ảnh thời còn trẻ chụp cùng ông. Khi đó bà thật trẻ trung xinh đẹp với mái tóc dài đen nhánh. Còn giờ, màu thời gian đã ngả bạc trên mái đầu bà, tóc cũng thưa thớt do rụng nhiều.
Người trẻ có nhiều điều vướng bận, quan tâm và thu hút. Nhưng người già đôi khi chỉ bận lòng vì một tiếng thở dài của người kia. Và thế là bằng “tình yêu thời ông bà” đó, ông đi kiếm hà thủ ô, các loại dược liệu rồi đun nước gội đầu cho bà như những ngày xưa ấy.
Vừa chải tóc cho bà, ông vừa nói: “Ngày xưa tôi thường đi kiếm hoa bưởi và hà thủ ô về cho bà nấu nước gội đầu. Bây giờ và mãi sau này vẫn thế nếu tôi còn sức khỏe, tôi vẫn sẽ kiếm hà thủ ô về cho bà gội đầu”.
Ngôn tình không phải chỉ có những lời nói hoa mỹ mà còn phải đi kèm hành động quan tâm. Clip chẳng cầu kỳ kỹ xảo quay dựng, bối cảnh thì đơn giản mà khiến người xem dễ dàng “cảm” được những rung động về một tình yêu dung dị và bình yên đến lạ.
Ừ thì những ngày xưa ấy, người ta vẫn cứ yêu nhau bằng những điều dung dị nhất. Hình ảnh ông ngồi chải tóc cho bà, không ngừng hít hà mùi hương dược liệu vẩn vương trên mái tóc, đứa cháu ngồi mần mò đếm từng sợi tóc sâu để “tính giá” mua kem hay hình ảnh bà ngồi hong tóc trước hiên nhà, phe phẩy chiếc quạt nan trong trời chiều tắt nắng, tất cả đều trở thành 1 kỷ niệm đẹp trong tâm trí người xưa.
Tình yêu khi có lỗi khoan vội vứt đi, hãy sửa chữa đến khi nào không thể
Khác thời ông bà, anh và em yêu nhau thời “xe máy, ô tô, facebook, zalo”, bận hơn, có nhiều thứ để quan tâm hơn, cái tôi lớn hơn, đòi hỏi nhiều hơn nhưng lại lười cho đi. Tình yêu giờ liệu có bền lâu, có còn mãi mãi và tồn tại những thứ như tình yêu thời ông bà ngày xưa?
Tình yêu vẫn vậy chỉ có con người là đổi thay và đâu phải cứ mãi bình yêu thì mới là yêu. Thời ông bà cũng có lúc cãi vã, giận hơn bởi 2 người yêu nhau thì vẫn là 2 cá thể khác biệt. Điều quan trọng là chúng ta dành bao nhiêu thời gian và công sức để hòa hợp với nhau trong từng chuyện của cuộc sống. Thương – giận, giận – thương: đó mới là tình yêu.
Thanh xuân có thể trôi qua nhưng những cảm xúc của thời thanh xuân sẽ mãi ở lại.
Để tình yêu tuyệt vời như thời ông bà, hãy nghe người đi trước chia sẻ kinh nghiệm:
“Quan trọng nhất trong tình yêu chúng ta phải biết rằng đối phương luôn mong điều tốt nhất cho mình. Nó như một món đồ. Món đồ ấy chẳng may có hỏng thì bọn trẻ các con chỉ vội vứt đi còn ông bà từ xưa đã được dạy: Mình phải tìm cách chữa món đồ đó đã. Chữa đến khi nào không còn chữa được nữa thì hãy cất nó đi như một kỷ niệm đẹp. Cho nên một khi con đã dành hết tình yêu của mình cho một người nào đó thì các con nên nhớ rằng đó là một món quà vô cùng quý giá”.
Hãy học tập bà biết bỏ qua, tha thứ. Học tập ông chăm bà từ những điều nhỏ nhất!
Chuyện tình yêu cũng như chuyện vợ chồng phải cần cả đôi bên vun vén và gìn giữ, hãy cho đi nhiều hơn để nhận lại nhiều hơn thế. 1 nồi nước đun thơm mùi dược liệu hay một món quà chăm sóc người bạn đời, tất cả những điều nhỏ nhặt đó đều góp phần thổi lửa cho tình yêu.
Thanh xuân có thể trôi qua nhưng những cảm xúc của thời thanh xuân sẽ mãi ở lại, dù mái tóc đen thời thanh xuân có ngả bạc nhuốm màu thời gian nhưng nó vẫn sẽ mãi trường tồn cùng năm tháng, ít nhất là ở một góc nhỏ trong trái tim.